Cuộc sống không phụ thuộc vào nơi mà chúng ta đến.

Nó phụ thuộc vào nơi mà chúng ta đi.

Một cậu bé nhà quê lớn lên,

Với sự chưa sẵn sàng của cha mẹ,

Thuở bé nó đã từng hối hận,

Khi mà cuộc đời của nó không giống như bao đứa trẻ khác.

Nó đã từng nghĩ đến việc hỏi cha mẹ nó rằng,

Nếu chưa sẵn sàng như thế, tại sao cha mẹ lại để cho nó chào đời làm gì cơ chứ.

Nhưng nó lại ngại, không dám hỏi vì sợ phải khiến cha mẹ buồn.

Nó chỉ có thể chịu đựng với những khó khăn, cực khổ hằng ngày cho đến khi trưởng thành.

Nhưng có một điều mà nó không thể phủ nhận đó là cha mẹ luôn dành cho nó chính là tình yêu thương vô bờ bến.

Dẫu tình yêu ấy không được diễn tả thành lời nhưng nó luôn được hiển diện lên từ hành động mà cha mẹ đã làm cho nó bấy lâu nay.

Cho đến ngày hôm nay, cái ngày mà nó có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình,

Nó muốn nói lời cảm ơn đến cha mẹ, cảm ơn cuộc sống với những ngày khó khăn, gian khổ.

Chuỗi thời gian ấy chính là người thầy tốt đã dạy cho nó biết bao bài học cuộc sống, dạy cho nó biết hạnh phúc từ những điều giản đơn nhất.

Cảm ơn cuộc sống đã cho nó gặp được những người bạn tốt.

Cảm ơn cuộc sống đã đem đến cho nó một tình yêu đích thực.

Cảm ơn cuộc sống đã dạy cho nó biết hạnh phúc với những gì nó đang có.

Cảm ơn cuộc sống đã dạy cho nó nhận ra rằng dẫu không có gì cả nó vẫn có thể sống và tồn tại được.

Cám ơn nhiều nhé những sự giản đơn.

Đã dạy cho nó nhận ra rằng cuộc sống không phụ thuộc vào nơi mà chúng ta đến từ đâu,

Nhưng nó phụ thuộc vào nơi chúng ta đi.

Từ bây giờ, ta sẽ đi theo con đường của riêng mình,

Với phần thời gian còn lại của cuộc đời.

Previous Post Next Post